Tuesday, January 28, 2014

LHĐ QG hay VC?

[ChinhNghiaViet] Fw: Cần nói rõ thêm. Luật gia Lê Hiếu Đằng từ trần

Sau những giới thiệu của Thụy My (RFI) tôi thấy cần nói thêm về Lê Hiếu Đằng:
Sau khi học Phan Châu Trinh Đà Nẵng, Lê Hiếu Đằng ra Huế học đệ nhị và đệ nhất ở trường Quốc Học Huế. Tại đây Đằng tham gia “Hội Đồng Nhân Dân Cứu Quốc” và “Đoàn Sinh Viên Quyết Tử”, tổ chức cướp chính quyền năm 1966 cùng với nhóm Nguyễn Đắc Xuân, Hoàng Phủ Ngọc Tường, Lê Thiện Sanh, Phạm Văn Rơ, Cao Hữu Điền, Tống Hoàng Nguyên, v.v. Nhưng khi thất bại, nhóm Nguyễn Đắc Xuân chạy vào chiến khu được, còn Lê Hiếu Đằng bị bắt giam ở lao Thừa Phủ Huế. Nhờ người quen can thiệp, Đằng được ra thi Tú Tài II, sau đó vào Sài Gòn học Luật và họat động cho Cộng Sản. Sau vụ Mậu Thân, Đằng bị truy lùng phải chạy vào chiến khu.

Nhìn chung, tất cả nhóm Phật Giáo đi theo Việt Cộng như Đỗ Trung Hiếu, Nguyễn Đăng Trừng, Triệu Quốc Mạnh, Huỳnh Tấn Mẫn, Lê Hiếu Đằng, Nguyễn Đắc Xuân, Hoàng Phủ Ngọc Tường, v.v., đều không ai được trọng dụng sau 30.4.1975. Tất cả bị “vắt chanh bỏ võ”, phải “ngậm đắng nuốt cay” để sống qua ngày.

Để giải tỏa sự uất ức của mình, một số lên tiếng đòi tự do dân chủ, nhân quyền, chống Trung Quốc… Họ lý luận nghe khá hay. Nhưng nếu họ được trọng dụng và cho cầm quyền, chắc chắn họ cũng độc tài không thua gì Trương Tấn Sang, Nguyễn Tấn Dũng, v.v.

Xử dụng họ như một lá bài để thọc nách Cộng Sản thì OK, nhưng tôn vinh họ như những anh hùng đấu tranh cho dân chủ, nhân quyền, chống Trung Quốc…là sai lầm.
Luật gia Lê Hiếu Đằng từ trần
Thụy My

RFI – Thứ tư 22 Tháng Giêng 2014
Luật gia Lê Hiếu Đằng – RFI /Capdevielle

Luật gia Lê Hiếu Đằng, cựu lãnh tụ sinh viên từng bị kết án tử hình thời Việt Nam Cộng Hòa trước đây, nguyên Phó chủ tịch Ủy ban Mặt trận Tổ quốc Việt Nam và là khuôn mặt đấu tranh hàng đầu cho dân chủ và nhân quyền, chống bành trướng Trung Quốc ở Biển Đông ; vừa qua đời vào khoảng 19 giờ hôm nay 22/01/2014 tại Saigon ở tuổi 70.

Ông Lê Hiếu Đằng quê ở Quảng Nam, học trung học ở Đà Nẵng và theo học trường đại học Luật khoa và Văn khoa ở Saigon, thành viên ban chấp hành Tổng hội Sinh viên Saigon. Ông là một trong những khuôn mặt nổi bật trong phong trào đấu tranh đô thị trước 1975, và từng bị chính quyền Việt Nam Cộng Hòa kết án tử.

Là Phó chủ nhiệm Hội đồng tư vấn về dân chủ và pháp luật Ủy ban Mặt trận Tổ quốc Việt Nam và nguyên là Phó chủ tịch của Ủy ban này tại Thành phố Hồ Chí Minh, luật gia Lê Hiếu Đằng trong những năm gần đây được xem như ngọn cờ đầu của cuộc đấu tranh đòi dân chủ, đòi các quyền công dân và đặc biệt là trong phong trào biểu tình chống các hành động xâm lược của Bắc Kinh tại Biển Đông.

Luật gia Lê Hiếu Đằng là một trong những người đầu tiên ký vào Kiến nghị 72 ngày 19/01/2013 của nhóm 72 nhân sĩ trí thức góp ý cho việc sửa đổi Hiến pháp 1992, gồm bảy đề nghị cụ thể nhằm phát huy dân chủ và hòa hợp dân tộc.

Ông cũng là một trong những người đi đầu trong phong trào biểu tình tại Việt Nam, khi những hành động gây hấn trắng trợn của Trung Quốc tại Biển Đông làm sôi sục lòng dân. Luật gia thẳng thắn phê phán việc trấn áp những cuộc biểu tình chống bành trướng Bắc Kinh là vi phạm nhân quyền.

Đặc biệt luật gia Lê Hiếu Đằng đã gây chấn động với bài viết « Suy nghĩ trong những ngày nằm bịnh » đề ngày 12/08/2013. Trong đó ông nhận định « chủ nghĩa Mác-Lê đã lạc điệu, bị sụp đổ tan tành ngay trên quê hương Xô Viết », « đảng Cộng sản Việt Nam đã trở thành kiêu binh ». Luật gia mạnh dạn đề nghị thành lập một đảng mới, chẳng hạn như đảng Dân chủ Xã hội tại Việt Nam, « vì không có một văn bản luật pháp nào cấm đoán điều này ». Ông cho rằng « một khi xã hội dân sự mạnh lên sẽ kìm hãm được khuynh hướng độc tài của một Nhà nước toàn trị ».

Cách đây một tháng, vào ngày 04/12/2013 ông Lê Hiếu Đằng một lần nữa lại gây rúng động dư luận khi ra tuyên bố từ bỏ đảng Cộng sản Việt Nam. Người đảng viên 45 tuổi đảng, từng là giảng viên Trường Đảng Nguyễn Văn Cừ (1975-1983) nhận định, đảng Cộng sản « đang suy thoái biến chất, thực chất chỉ là đảng của những tập đoàn lợi ích, trở thành lực cản cho sự phát triển của đất nước, dân tộc ».

Luật gia mất đi mang theo những hoài bão chưa thành, một tấm lòng trăn trở vì dân vì nước. Ông luôn đau đáu ngóng về Biển Đông, lãnh thổ cha ông để lại cho con cháu đẩt Việt đang bị đe dọa từng ngày từng giờ.

Ông Huỳnh Kim Báu, nguyên Tổng thư ký Hội Trí thức Yêu nước Thành phố Hồ Chí Minh cho chúng tôi biết một ngày trước khi bệnh trở nặng khiến ông hôn mê hôm 14/12/2013, ông Lê Hiếu Đằng đã cố gắng viết một lá thư dài ba trang gởi cho các bạn thanh niên, sinh viên học sinh. Đây có thể là bản di chúc của ông gởi lại cho các thế hệ đi sau. Ông cũng biết các tin tức về các hoạt động kỷ niệm 40 năm trận hải chiến Hoàng Sa vừa qua.

Các bạn bè thân hữu của ông hầu hết là những khuôn mặt trong phong trào sinh viên trước đây như ông Huỳnh Tấn Mẫm, Lê Công Giàu…đều có mặt tại bệnh viện 115 hôm 14/12, lúc biết tin bệnh tình ông trở nặng, và tất cả đều bị theo dõi chặt chẽ, có lẽ do trùng hợp với dịp Ngoại trưởng Mỹ John Kerry đến Saigon. Hôm nay các bằng hữu cũng đang đổ về bệnh viện để bàn bạc hậu sự cho ông.

Theo ước nguyện của người quá cố, ông sẽ được hỏa táng. Linh cữu của luật gia Lê Hiếu Đằng dự kiến được quàn tại chùa Xá Lợi ở quận 3 Sài Gòn, hoặc tại Dòng Chúa Cứu Thế.

Nguồn ảnh:
http://diendanxahoidansu.wordpress.com/2014/01/22/tin-buon-luat-gia-le-hieu-dang-qua-doi/
***
Nguồn:
http://www.viet.rfi.fr/viet-nam/20140122-luat-gia-le-hieu-dang-tu-tran






Image
thằng VC con NHẢY NÚI -
ĐEM GƯƠM ĐAO VỀ XÓM LÀNG
LẠNH LÙNG
GIẾT ANH EM


“Một chính Đảng mới đang hình thành, với tên gọi tạm là Đảng Dân Chủ Xã Hội, do ông Lê Hiếu Đằng, một đảng viên cộng sản với 45 tuổi đảng, khởi xướng. Với hằng trăm, và rồi đây với hằng ngàn đảng viên cộng sản đồng loạt khước từ độc tài toàn trị thành lập để đấu tranh công khai với Đảng cộng sản cầm quyền”.

Đó là những lời mở đầu trong bài viết: “Phá xiềng” của Hồ Ngọc Nhuận. Nghĩa là, Hồ Ngọc Nhuận đã thi hành theo “ông Lê Hiếu Đằng, một đảng viên cộng sản với 45 tuổi đảng, khởi xướng”.

:mrgreen: Ở đây, người viết tự thấy không cần phải nói đến những hành vi hoạt động Cộng sản của Lê Hiếu Đằng, vì mọi người tất phải biết những “thành tích” sắt máu của “một đảng viên cộng sản với 45 tuổi đảng” rồi.


:mrgreen: thằng VC NẰM VÙNG, PHẢN BỘI NHÂN DÂN MIỀN NAM

Riêng Hồ Ngọc Nhuận, một kẻ cũng do chỉ thị của đảng cộng sản Hà Nội, phải núp dưới ngôi nhà của Hạ Viện Việt Nam Cộng Hòa, để hoạt động Cộng sản một cách hợp pháp. Vì thế, sau ngày 30/4/1975, là một “dân biểu” nhưng Hồ Ngọc Nhuận không hề có nửa giờ ở tù “cải tạo” như các vị dân biểu khác. Chẳng những thế, mà Hồ Ngọc Nhuận còn được đảng Cộng sản Hà Nội trọng dụng, với nhiều chức tước nằm trong cái “Trung ương Mặt trận Tổ Quốc - Phó Chủ tịch Mặt trận Tổ quốc TP HCM” cho đến ngày hôm nay.

Và bây giờ, người viết phải trích đoạn những dòng của Lê Hiếu Đằng trong bài: “Viết trong những ngày nằm bịnh” như sau:

“Bài viết nầy cũng là để trải lòng với bạn bè, đồng đội và những nhân sĩ trí thức, các văn nghệ sĩ, các bạn TNSVHS mà tôi đã quen hoặc mới quen, để khẳng định một điều: với lòng tự trọng của một công dân một nước có lịch sử hào hùng chúng ta phải hành động. Không nên ngồi tranh luận với nhau về sự đúng, sai khi chọn lựa đứng bên này hay bên kia. Vì thật ra cả một bộ phận loài người trong đó có người VN khát khao với một xã hội tốt đẹp hơn, chống lại cái ác, cái xấu nên đã có thời gian dài nuôi ảo tưởng về ĐCS VN và CNXH. Vấn đề là trước đây chúng ta chưa có đủ điều kiện, dữ liệu để nhận thức một số vấn đề sống còn của đất nước nhưng hiện nay tình hình trong nước và trên thế giới đã thay đổi, vì vậy chúng ta phải nhận thức lại một số vấn đề trước đây. Nhận thức lại và dấn thân hành động cho cuộc chiến đấu mới. Đừng loay hoay những chuyện đã qua mà làm suy yếu sức mạnh đoàn kết dân tộc. Hãy để con cháu chúng ta làm nhiệm vụ đánh giá lịch sử. Còn chúng ta trước mắt là hành động, hành động và hành động. Điều này tôi nói một lần rồi thôi…”

Người viết nghĩ rằng, các vị có một kiến thức khả dĩ, mỗi khi đọc những bài viết, những “lời kêu gọi”, thì không thể hời hợt mà bỏ qua những điều chính yếu mà các tác giả đó cần phải nhắm tới, chứ không phải là những lời nói, những từ ngữ văn hoa, rào trước đón sau, hầu che đậy những mưu đồ đen tối !



Và đây là điều chính yếu mà Lê Hiếu Đằng cần phải nhắm tới:
“Không nên ngồi tranh luận với nhau về sự đúng, sai khi chọn lựa đứng bên này hay bên kia.”

Nghĩa là, Lê Hiếu Đằng muốn nói:
:mrgreen: Những nạn nhân của các cuộc thảm sát từ “Cải cách ruộng đất – Nhân Văn giai Phẩm
:mrgreen: Thảm sát Tết Mậu Thân, 1968
:mrgreen: Những nạn nhân của các trại tù “cải tạo” sau ngày 30/4/1975- “Vùng kinh tế mới”
:mrgreen: những gia đình có cha mẹ, chồng con, anh em… đã bị chết thảm, chết đau đớn dưới những bàn tay của hải tặc Thái Lan, hoặc đã vĩnh viễn vùi thây dưới biển khơi,
:mrgreen: kể cả việc đảng Cộng sản Hà Nội đã dâng-bán Ải Nam Quan-Thác bản Giốc và cả hai quần đảo Hoàng Sa-Trường Sa nữa.

Tất cả hãy quên hết quá khứ, xóa bỏ hận thù: “Không nên ngồi tranh luận với nhau về sự đúng, sai khi lựa chọn lựa đứng bên này hay bên kia”.


Thực ra, chẳng phải bây giờ, mà trước đây, đảng Cộng sản Hà Nội cũng đã từng chỉ thị cho Nguyễn Đắc Kiên viết ra những lời tương tự như sau:
“Tôi nghĩ rằng, một điều kiện tiên quyết khác cho sự hòa giải là một điều khoản bắt buộc, trong đó, không cho phép hồi tố, truy cứu trách nhiệm những tội phạm làm tổn hại lợi ích dân tộc, quốc gia hay bất cứ hành động mang tính trả thù nào với những người ở chế độ cũ”.

Và mới đây, Huỳnh Ngọc Chênh cũng đã “chào hàng” qua bài viết: “Tôi khát khao vào đảng”, mà tác giả Phan Nhân đã viết Huỳnh Ngọc Chênh “khát khao vào đảng CSVN”. Điều này, tác giả Phan Nhân đã viết đúng một phần, vì dù là cái đảng gì chăng nữa, thì cũng do đảng Cộng sản Hà Nội đẻ ra.

Tuy nhiên, phải nói cho thật chính xác: Huỳnh Ngọc Chênh đã đánh tiếng, chào hàng cho cái “đảng Dân chủ xã Hội mới” qua bài viết: “Tôi khát khao vào đảng” và “đảng hợp pháp”. Nghĩa là cái đảng mà vừa do Lê Hiếu Đằng “khởi xướng” và Hồ Ngọc Nhuận đang đem ra làm cò mồi, để bẫy những “con chim” háo ăn, tham mồi !

Đã như vậy, mà vẫn có những kẻ cố tình tung hô Lê Hiếu Đằng, Hồ Ngọc Nhuận… Nhưng có phải họ đều ngu đần hay không. Xin thưa là KHÔNG. Họ không ngu, mà vì họ muốn làm tay sai, muốn đứng dưới lá cờ đỏ sao vàng, muốn ngồi chung với đảng Cộng sản dưới nhiều hình thức như tham gia ửng cử vào “Quốc hội - Mặt trận Tổ quốc” và các “chức” khác trong bộ máy cai trị của đảng Cộng sản Hà Nội.

Xin mọi người đừng quên, đã một thời, có nhiều người đã tung hô Nguyễn Hộ lên làm “minh chủ”. Nên nhớ, Nguyễn Hộ một đảng viên Cộng sản kỳ cựu, đã có một câu nói để đời:

“Sau chiến thắng,
:arrow: nhà ngụy ta ở,
:arrow: vợ ngụy ta lấy,
:arrow: con ngụy ta bắt làm nô lệ”.


Ngoài ra, Hồ Ngọc Nhuận trong bài: “Phá xiềng”, Nhuận còn nhắc đến những người tù “cải tạo”, những nạn nhân đã chết trên đường vượt biên, vượt biển, “vùng kinh tế mới”, những người đã bị mất nhà, mất hết tài sản, nhưng không nhắc đến gia đình nạn nhân Đoàn Văn Vươn, không nhắc đến cái bản văn của Phạm Văn Đồng “thủ tướng” của Đằng-Nhuận. Tất cả chỉ là một trò gian trá, lừa gạt; bởi vì tại sao suốt trong những thời gian ấy, trong lúc những nạn nhân đã chết dần mòn vì đói khát, bệnh tật trong các nhà tù “cải tạo” hoặc đã bị vùi thân trên ngàn, dưới bể, hay ở những nơi rừng thiêng, nước độc, nhưng Lê Hiếu Đằng và Hồ Ngọc Nhuận không hề lên tiếng.

“Xiềng” không phải bây giờ mới có, mà Xiềng Xích đã có từ lâu, từ ngày có đảng cộng sản trên đất nước Việt Nam, mà đặc biệt nhất, là kể từ sau ngày 30/4/1975, đối với Dân-Quân-Cán-Chính Việt Nam Cộng Hòa. Và trong những kẻ đã mang những chiếc Xiềng sắt vô cùng tàn độc, kinh hoàng đến cho các nạn nhân khốn khổ ấy, lại chính là những tên như Lê Hiếu Đằng, Hồ Ngọc Nhuận… đã từng được bình an ngồi dưới những mái học đường của Quốc Gia Việt Nam Cộng Hòa, để có được những học vị khác nhau.

Nên nhớ, giữa lúc những tên như Lê Hiếu Đằng, Hồ Ngọc Nhuận được sống bình yên ở chốn hậu phương, thì ở những nơi chiến trường lửa khói, bất kể ngày đêm, cận kề với cái chết và những gian nguy, bất trắc, nhưng các Chiến Sĩ Việt Nam Cộng Hòa vẫn không rời tay súng, đối đầu với địch quân. Vì thế, đã có vô số những Chiến Sĩ đã phải đổ máu, đã phơi xương trên khắp những vùng chiến địa, để Lê Hiếu Đằng, Hồ Ngọc Nhuận và những tên “phản chiến - đối lập” khác, được tự do học hành, để rồi sau đó, chính Lê Hiếu Đằng, Hồ Ngọc Nhuận… đã đem những chiếc XIỀNG oan khiên, nghiệt ngã tròng lên đầu, lên cổ, xích vào tay của các anh Chiến Sĩ Việt Nam Cộng Hòa trong suốt những thời gian sa cơ thất thế, và có những vị đã chết một cách đớn đau, chết tức tưởi trong các nhà tù “cải tạo”, bởi những cái Xiềng của Lê Hiếu Đằng và Hồ Ngọc Nhuận…!!!

Vậy giờ đây, Lê Hiếu Đằng, Hồ Ngọc Nhuận… đừng hòng đem những thứ Xiềng khác như cái Xiềng Dân Chủ xã Hội mới, để Xích Xiềng vào những con người có lương tri và lý trí. Tuy nhiên, chúng có thể Xiềng được những hạng vô tri, bất trí, tham danh, mê lợi mà thôi !

Những chỉ thị của đảng cộng sản Hà Nội:
Kể từ khi có mặt đảng Cộng sản tại Việt Nam, qua những cuộc thảm sát, rồi “nhận sai lầm”, sửa sai. Tất cả, đều có sự chỉ thị của đảng Cộng sản, như mọi người đã biết: Trường Chinh phải đứng ra nhận lỗi về cuộc “cải cách ruộng đất”. Thế nhưng, Trường Chinh vẫn bình an vô sự cho đến khi chết vẫn có con đường mang tên Trường Chinh.

“Thủ tướng” Việt cộng Phạm văn Đồng, đã ký một văn bản và đã gửi cho Chu Ân Lai, để xin dâng-bán cả hai quần đảo Hoàng Sa-Trường Sa cho Tầu cộng. Nhưng Phạm Văn Đồng cũng vẫn được bình chân tại chức, cho tới lúc chết vẫn có con đường mang tên Phạm Văn Đồng.

Nhưng riêng những đảng viên Cộng sản khác, vì đã làm không đúng với những chỉ thị của đảng Cộng sản, nên đã phải bị sự trừng phạt theo “đảng kỷ” của đảng Cộng sản Hà Nội bằng những cái chết như: Nguyễn Hà Phan, Đào Duy Tùng, Trần Văn Trà…

Phải nhắc lại những sự kiện đã xảy ra như thế, để cho mọi người đều thấy, đều biết rằng: Tất cả những đảng viên của đảng Cộng sản, nếu không có sự “chỉ đạo” của đảng Cộng sản Hà Nội, thì không bao giờ dám làm bất cứ một điều gì hết. Bởi vì, không làm theo những chỉ thị của “đảng” thì đảng Cộng sản Hà Hội sẽ dùng “đảng kỷ” tức “kỷ luật đảng” để trừng phạt cho tới chết.

Và cũng nên biết, từ quốc nội cho đến hải ngoại, đã và đang có rất nhiều:
:arrow: Lê Hiếu Đằng, và
:arrow: những “dân biểu” như Hồ Ngọc Nhuận,
:arrow: cựu “dân biểu” Nguyễn Công Hoan…cựu “Thị trưởng Đà Nẵng –
:arrow: cựu dân biểu” Trần Ngọc Châu; đặc biệt, là
:arrow: con trai của Trần Ngọc Châu là Trần Ngọc Giang đang giấu mặt qua nhiều phương diện… hiện có mặt tại Hoa Kỳ.
Tất cả đều hoạt động theo những chỉ thị của đảng Cộng sản…

Chính vì thế, những kẻ hiện ở trong nước, mà đã và đang lớn tiếng kêu gọi thành lập và ủng hộ “đảng Dân Chủ Xã Hội mới - đối lập” như hai tên Lê Hiếu Đằng và Hồ Ngọc Nhuận… mà không sợ bị đảng Cộng sản Hà Nội dùng “đảng kỷ” để trừng phạt. Bởi vì, trong tương lai, chính những thứ đảng cò mồi theo khuôn mẫu của “đảng Dân Chủ Xã Hội mới” này, do chính đảng Cộng sản Hà Nội đẻ ra, sẽ là những “chất liệu” để sơn son, thếp vàng cho cái đảng cộng sản Việt Nam !

Không có bài học nào giống bài học nào. Không có cái dại nào giống cái dại nào. Nhưng bài học nào, cái dại nào cũng đáng để cho mọi người phải học thuộc lòng, phải suy nghiệm, để không bao giờ phải bị rơi vào những cái dại, những bài học đầy những nước mắt và xương máu cũ, cho dù có bao nhiêu năm tháng, bao nhiêu thế hệ đã trôi qua !

Paris, ngày 17 tháng 8 năm 2013
Hàn Giang Trần Lệ Tuyền
  


Mời đọc thêm:

Đạo Lý csVN

sáu mỏ lết là cán bộ tập kết, 1975 sáu mỏ lết xuôi về quê cũ làm huyện ủy, có lần sáu lên thành sinh hoạt và gặp một cán bộ cái, sáu đến gần làm quen rồi hẹn nhau đi ăn tối. ăn xong, sáu xin theo về chỗ cô ả ở, rồi sáu dở trò dê đè ả ra dồn dập sờ soạng bóp nắn phập liên hồi, sáu lật ngửa rồi lật xấp, chợt nhìn trên mông đít thấy cái bớt nhận ra đó là con gái của sáu 20 năm trước, cái ngàu sáu ra đi nó mới 2 tuổi.

chiến tranh tạo ra anh hùng liệt sỹ, nhưng cũng tạo ra lắm cảnh đéo ngược như sáu mỏ lết. đại đa số cán bộ tập kết ra bắc đều có tình cảnh tương tợ nhơ sáu mỏ lết đéo ngược, đéo ngay trên mình con gái cán bộ. đứa con đầu lòng của sáu mỏ lết lên 1 tuổi nó biết gọi mẹ, nhưng 38 năm sau đứa con vẫn không biết gọi sáu bằng cha hoặc là ông ngoại ??

csVN làm cắt mạng xóa bỏ đạo lý dân tộc, lập ra đạo lí cộng sản có mẹ là con của bố chúng mày kìa. đọc cmt tỉnh ngộ ra gốc gác csVN đi các ku, cai him.

By CộngSản ChếtNon


No comments:

Post a Comment